• Ô tìm kiếm

    Cơn gió độc mang tên em

    Hắn nâng tách cafe nhâm nhi khi nghe báo sắp có không khí lạnh tràn về miền Bắc...
    Hắn cảm nhận vị đắng của cafe và suy nghĩ về người con gái vừa đi ngang qua cuộc đời của hắn. Cách đây không lâu, hắn như bị khùng khi trúng phải "cơn gió độc mang tên em".
    con - gio - doc - mang - ten - em

    Trong dòng chảy của cuộc sống bộn bề nơi thủ đô, hắn đã từng có cho mình những giây phút ngọt ngào đến say đắm vì một người con gái đi qua cuộc đời hắn. Em giống như một con tàu cao tốc, thoắt cái đã đi ngang cuộc đời hắn lúc nào mà hắn cũng chẳng hay, em dịu dàng, dễ mến và hòa đồng khiến hắn có cảm giác quen thuộc đến lạ thường. Từ ánh mắt, nụ cười đến những hành động cử chỉ của em đã làm hắn khó dứt khỏi cái thứ mà người ta vẫn gọi là "lưới tình". Tuyệt nhiên, tình ái trên thế gian này đều thế, khiến con người ta bối rối không yên, suy tư phiền não và hắn cũng không phải là trường hợp ngoại lệ.

    Hắn châm điếu thuốc cầm trên tay, hít và thở 1 hơi thật đậm và dài khiến không gian trở lên rầu rĩ. Hắn rút điện thoại ra, cắm tai nghe và mở bài hát "We don't talk anymore". Đến lúc này, trong lòng hắn đã hiểu được rằng em không phải là người mà ông trời sinh ra để dành cho hắn. Hắn buồn lắm, nhưng với chiếc mặt nạ của một kẻ ngỗ ngược đã không cho phép hắn thể hiện những tâm tư và suy nghĩ của mình ra bên ngoài.  Những khi đêm xuống, trò chuyện cùng bóng đêm, hắn mới có thể thỏa mái bộc bạch, thể hiện những tâm tư và nỗi buồn của chính mình. 
    Hắn nói hắn không hề trách em, hắn rất vui khi em đã là người đi ngang qua cuộc đời của hắn, cho hắn những đêm không ngủ, thao thức vì em. Mỗi lần chạm mặt em, dường như hắn đều không thể kìm hãm được cảm xúc, chỉ muốn quan tâm, muốn hỏi han em. Ấy vậy mà, vẻ bề ngoài của hắn luôn khiến người khác phải phẫn nộ và hiểu lầm mặc dù trong lòng hắn không hề nghĩ như thế. 

    Hắn là một trường hợp điển hình cho sự nhút nhát

    Chính vì cái tính nhút nhát của hắn đã nhiều lần khiến hắn rơi vào thế bị động và loay hoay tìm cách trở tay, cứu vãn đại cục. Hắn biết khá rõ và luôn tự nhủ mình phải bỏ đi cái tính nhát như thỏ đế đó thì mới mong có ngày về quê không phải hát "Nợ mẹ một nàng dâu". Nhưng dường như, hắn vẫn chưa tài nào bỏ được cái bản tính nhút nhát đó, rồi đến đêm hắn lại tự trách mình, dằn vặt chính bản thân mình.

    Nhưng, đó chỉ là mặt nổi của sự việc, không có ai, ngay cả chính hắn cũng không thể thấu hết được mớ bòng bong  trong lòng em ấy. Hắn không hề trách em, hắn lặng lẽ, âm thầm dõi theo nhưng vô tình đã khiến em khó chịu khi như có kẻ theo dõi mọi hoạt động, động thái của mình bởi vì em rất sợ sẽ có người hiểu hết được mọi chuyện và "sờ đầu" em.

    Hắn quyết định lặng lẽ lùi bước về sau, không phải vì trái tim hắn không còn đập loạn nhịp mỗi khi đối diện em ấy mà bởi vì hắn nhận thấy hắn chỉ mang đến cho em những ưu phiền và bực dọc. Liệu sự cao thượng của hắn có đúng hay không thì đến chính bản thân hắn cũng đang đi tìm câu trả lời.

    1h sáng, hắn chợt nhận ra mình đã bỏ thói quen đi ngủ sớm từ bao giờ mất rồi. Từ hôm nay, hắn sẽ lại đi ngủ sớm nhưng không ai chắc chắn được rằng, hắn có còn suy nghĩ và nhớ về "cơn gió độc mang tên em" nữa hay không.
    Nguồn. Huudangpro

    Không có nhận xét nào:

    Đăng nhận xét

    Fashion

    Culture

    Contact Us

    Tên

    Email *

    Thông báo *